Đêm sương nặng hạt, sáng sớm thì tan
Mạng các người như nắng lúc chiều tàn
Mối khổ nguy kể sao hết được
Nam tử nghèo hèn đến cuối đời tiền vàng chẳng có
Nữ tử kiêu căng đến lúc già không phước đức mà khoe
Trí tối tâm mờ lại cứ nghĩ mình như nhân thần tiên THÁNH
Lòng cong dạ hẹp mà miệng khoe điều lễ nghĩa tôn ty.
Đêm sương nặng hạt, sáng sớm thì tan
Mạng các người như nắng lúc chiều tàn
Mối khổ nguy kể sao hết được
Nam tử nghèo hèn đến cuối đời tiền vàng chẳng có
Nữ tử kiêu căng đến lúc già không phước đức mà khoe
Trí tối tâm mờ lại cứ nghĩ mình như nhân thần tiên THÁNH
Lòng cong dạ hẹp mà miệng khoe điều lễ nghĩa tôn ty.